VỀ CỐ HƯƠNG- THIÊN ĐƯỜNG TÌNH MẸ
Thơ: Lan Lê
Người rời phố nối dài vô tận
Lem bụi đường, cùng quẫn, sa cơ
Khi tha hương ấp ủ niềm mơ
Miền đất hứa đợi chờ xuất hiện
Tim trở bệnh, đau cơn vận hạn
Ai sẻ chia hoạn nạn đời thường?
Cuộc đăng trình về lại cố hương
Đành phó mặc cung đường sinh tử
Cơ may nhỏ liều một lần thử
Mẹ quê nhà lượng thứ cho con
Luật cách li xao nhãng chưa tròn
Không ít người trách con ...thật tệ
“Lực bất tòng...”nên đành phải thế!
Thương con thơ xiết kể nỗi đau
Lượng sức mình cầm cự được đâu
Khi Covid xuất đầu lộ diện
Bao thổn thức, sau mỗi lần chứng kiến
Người nhiễm lây hiển hiện trước mắt mình
Đành âm thầm ôm con đỏ mới sinh
Niềm mong ước cả gia đình thoát nạn
Cũng có thế bị Delta truy sát
Con vô tình đem phát tán Co-vi
Mẹ quê hương xin cứ trách con đi
Kẻ trốn chạy chỉ vì không lối thoát
Vùng quê đẹp gió vi vu khúc hát
Bão nổi lên khi Covid vượt rào
Tội tày trời khiến dân chúng lao đao
Con đã hiểu thế nào là đại hoạ
Xin rộng lượng thứ tha cho tất cả
Con trở về tạ lỗi với quê hương
Trong vòng tay luôn ấm áp yêu thương
Và cảm nhận thiên đường trong tình Mẹ!
0 comments:
Đăng nhận xét