Bài mới đăng

Main Ad ➤ Click "VÀO ĐÂY" để xem tin tức hàng ngày nhé!

Translate

Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

CÕI VÔ THƯỜNG

CÕI VÔ THƯỜNG

Lý huyền diệu cơ trời không thấu
Kiếp nhân sinh đau đáu lòng người
Còn đâu tiếng khóc câu cười
Thi hài trơ lạnh bao lời khóc than
Trời ảm đạm mưa gầm gió thét
Tưởng trời chừng khóc ngẹn gió sương
Âm dương xa cách đôi đường
Cơm bày sẵn đó tri tường hồn lên....!
Hồn xa cách, gập ghềnh thương nhớ
Kiếp phù sinh nào trở lùi đâu?
Tim dường nuốt trọn nỗi đau
Mấy lời tâm sự đêm thâu dãi bày
Hồn ai đó thấu chăng lắm nỗi
Mái nhà xưa trơ trọi lư hương
Di hình phủ lớp mờ sương
Đêm khuya tiếng gió chợp chờn năm canh
Kìa đom đóm bay quanh nấm mộ
Lữa ma trơi soi lộ trần lao
Nhớ xưa lúc sống khát khao
Mưa buồn giăng trải gió gào bên tai
------------
Nhà nghiên cứu Lý học Đông phương. Luật gia. Hoàng Quốc Huy
Giữ bản quyền bài thơ này

0 comments:

Đăng nhận xét